In bài này
Chuyên mục: Truyện hay

PHÉP MẦU NÀO ĐÃ GIÚP ĐỘI BÓNG NHÍ THÁI LAN SỐNG SÓT KỲ DIỆU ?

Xuân Trường

      Buổi dã ngoại tại hang Tham Luang của đội bóng nhí Lợn Rừng (Wild Boars) ngày 23/06/2018 đáng lẽ là kỷ niệm vui bỗng chốc trở thành thảm họa. Do nước lũ tràn vào hang, 12 cầu thủ nhí cùng huấn luyện viên bị mắc kẹt trong bóng tối. Trải qua 288 giờ trong điều kiện khắc nghiệt của môi trường hang động tối đen, không thức ăn, nguồn oxy cạn kiệt, và bị cô lập bởi nước bùn sóng sánh, 12 “chú lợn rừng” cùng huấn luyện viên vẫn sống sót kỳ diệu trước khi được nhóm thợ lặn người Anh tìm thấy vào ngày 2/07/2018 vừa qua và được giải cứu hoàn toàn ngày 11/07/2018. Điều gì đã làm nên kỳ tích có một không hai ấy? May mắn hay Đức tin?

      Trong sự xúc động lên đến cực điểm khi người thứ 13 được đưa ra khỏi hang Tham Luang Nang Non (Thái Lan) an toàn trong một chiến dịch giải cứu ly kỳ nhất thế giới, người ta không thể không nhắc tới vai trò của nhóm thợ lặn người Anh, những người đã tình nguyện thực hiện một trong những sứ mệnh nguy hiểm nhất trong sự nghiệp của họ.

Trong những ngày này, John Volanthen, Robert Harper và Richard Stanton đã được các phương tiện truyền thông Thái Lan ca ngợi như những người hùng khi họ tìm ra được đội bóng. Bộ ba này là nhóm tình nguyện viên nước ngoài đầu tiên tham gia hoạt động tìm kiếm và giải cứu, họ là những chuyên gia lặn hàng đầu thế giới về khám phá hệ thống hang động dưới lòng đất.

Chuyên gia lặn người Anh John Volanthen trước cửa hang động

Tham Luang bắt đầu một đợt tìm kiếm. (Ảnh: GETTY)

Ngày 2/7/2018, họ nhận sứ mệnh tiến sâu vào lòng hang Tham Luang Nang Non, một trong những hệ thống hang động dài, phức tạp và nguy hiểm nhất Thái Lan để tìm kiếm đội bóng nhí “Heo rừng”. Các cậu bé tuổi từ 11 đến 16, và huấn luyện viên 25 tuổi của họ đã bị mất tích trong Hang Tham Luang từ ngày 23/6 sau một buổi tập bóng đá rồi đi dã ngoại trong hang. Mưa lớn bất ngờ kéo theo lũ nước dâng lên tràn vào hang động đã ngăn chặn lối ra của họ.

Đội giải cứu đưa ra giả thuyết rằng, nếu còn sống sót, đội bóng nhí sẽ lánh nạn trên một gò đá nào đó cách cửa hang khoảng 2 km. Và nếu ngay cả như vậy, đó cũng là một trở ngại lớn cho bất kỳ nỗ lực giải cứu nào, từ việc khoan vào vách núi cho đến đưa các phương tiện vào lòng hang đều gặp rất nhiều khó khăn.

Nhóm thợ lặn bắt đầu nhiệm vụ giải cứu “bất khả thi” (Mission impossible)

 (Ảnh: The Daily Beast)

Ngày 2/07/2018, John Volanthen và Richard Stanton nằm trong tốp thợ lặn tiên phong tìm cách gắn dây cáp vào các mỏm đá để giúp nhóm thợ lặn phía sau có thể đi qua các khu vực hẹp, bị hạn chế tầm nhìn.

Sau khi lặn tiến sâu thêm 400 m vượt qua “Bãi biển Pattaya” tới gần dốc Nern Noem Sao, đoạn cáp của John Volanthen vừa vặn căng hết. Địa điểm này cách cửa hang khoảng hơn 4 km và cho đến lúc này cả John và Richard chưa thấy bất kỳ dấu hiệu nào của đội bóng nhí.

21h37 phút, John Volanthen trồi lên mặt nước để cố định đầu cáp và chuẩn bị quay về. Thật bất ngờ, dưới ánh đèn pin lia quét phía trên mặt nước, trước khi ngụp sâu xuống nước quay trở lại cửa hang, John đã nhìn thấy nhóm cầu thủ nhí đang tĩnh lặng thiền định trên một mỏm đá. Khi John Volanthen hỏi rằng có bao nhiêu người ở đó, ông đã nhận được câu trả lời tuyệt vời từ một cậu bé: “13”.

 Đội bóng nhí LỢN RỪNG (Wild Boars ) gồm 12 cháu cùng huấn luyện viên trước lúc gặp nạn

        Điều gì đã giúp 12 đứa trẻ cùng người huấn luyện viên có thể sống sót thần kỳ gần 10 ngày trong điều kiện vô cùng khắc nghiệt ấy?

Người ta cũng đặt giả thuyết nếu đoạn dây cáp của John Volanthen ngắn hơn 15 feet, có lẽ anh sẽ không gặp nhóm cầu thủ nhí vào đêm thứ Hai đó. Và có lẽ 13 người trẻ ấy sẽ lại phải trải qua ít nhất một đêm nữa trong bóng tối đen kịt và không biết liệu một cuộc tìm kiếm tiếp theo có thể đến được vị trí đó hay không.

“Thông thường, anh ấy đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, gắn đầu cáp vào mỏm đá dưới mặt nước, và lặn trở lại cửa hang mà không cần trồi lên mặt nước”, Vernon Unsworth, đồng nghiệp và cũng là bạn của John Volanthen cho biết.

Chỉ vài tiếng sau khi phát giác nhóm cầu thủ nhí còn sống, mạng xã hội và tất cả các đài truyền thông của Thái Lan và trên thế giới bùng nổ với cụm từ “13 người sống sót”.

Nhóm thợ lặn người Anh trong đó John Volanthen đã trở thành tâm điểm mà giới truyền thông săn đón cũng như thân nhân của 12 cậu bé muốn gặp. Họ tránh mặt và trả lời ngắn gọn truyền thông: “Tôi tin đó là việc chúng tôi phải làm”. 9 ngày sau khi mất tích, lũ trẻ cùng người thầy của chúng vẫn bình an vô sự trong hang sâu.

Trở lại trước đó, Thủ tướng Thái Lan Prayuth Chan-ocha đã tới cửa hang ngập lụt khi cuộc tìm kiếm nhóm “Heo rừng” mất tích đã qua ngày thứ 6 trong tuyệt vọng. Thủ tướng Thái Lan đã phát biểu trước những thân nhân có con em bị mất tích không từ bỏ Hy vọng: “Đức tin! Đức tin đã dẫn dắt các nhà chức trách chúng ta hành động. Đức tin sẽ giúp những người con của chúng ta mạnh mẽ và càng mạnh mẽ hơn. Mọi thứ sẽ trở lại bình thường”.

               Thủ tướng Thái Lan: “Đức tin! Đức tin đã dẫn dắt các nhà chức trách chúng ta hành động". 

Bên ngoài, nhóm giải cứu chạy đua với thời gian ngay cả khi việc tìm kiếm đội bóng trở nên mong manh bởi mưa lũ cản trở. Dù vậy, nhà chức trách Thái Lan vẫn bày tỏ hy vọng nhóm trẻ sẽ tìm thấy nơi khô ráo trong hang động để chờ đợi, và hy vọng chúng đủ khỏe mạnh để giữ an toàn.

Vài tiếng sau khi thợ lặn John Volanthen tìm thấy nhóm trẻ mất tích, Đặc nhiệm SEAL Thái Lan đã chia sẻ hình ảnh đầu tiên của một cậu bé từ trong hang động. Bất chấp hoàn cảnh vô cùng thảm khốc, Adul Sam-on – 14 tuổi vẫn mỉm cười lạc quan gửi lời chào tất cả tới mọi người ở bên ngoài: “Cháu là Adul, cháu vẫn khỏe” và chắp tay nói lời chào “Wai” truyền thống của Thái Lan.

Vâng, Đức tin đã giúp 12 cầu thủ nhí cùng huấn luyện viên ở bên trong hang sâu tăm tối và toán giải cứu ở ngoài hang giữ vững Hy Vọng, ngay cả khi trong hoàn cảnh tuyệt vọng nhất.

Niềm tin vào Phật và Thiền định đã cứu sống họ

       Cho tới ngay cả khi chiến dịch giải cứu thành công mỹ mãn, người dân Thái Lan và trên toàn thế giới vẫn phải thốt lên: Thật Kỳ diệu!

Có vẻ như những “chú heo hoang dã”, trong điều kiện hang thẳm khôn cùng vẫn sinh tồn một cách mạnh mẽ gần 10 ngày dù thiếu thốn thức ăn, nước uống, ánh sáng…

Làm thế nào mà các cậu bé trong độ tuổi từ 11 đến 16 và huấn luyện viên 25 tuổi của họ có thể sống sót tới 10 ngày chỉ bằng một chút thức ăn vặt họ mua trên đường trước khi vào hang?

Làm thế nào bọn trẻ có thể chế ngự nỗi sợ hãi, hoảng loạn khi phải sống không có người thân bên cạnh, trong bóng tối triền miên, với những cơn đói khát bủa vây và đặc biệt cái chết luôn trực chờ vì bùn nước ùn ùn dâng tới?

                      Chuyên gia lặn John Volanthen ngạc nhiên trước cảnh thanh bình kỳ trong hang tối

khi những cầu thủ nhí ngồi thiền định trên mỏm đá. (Nguồn ảnh: Twitter)

Theo chuyên gia lặn John Volanthen, khi lần đầu tiên nhìn thấy bọn trẻ ngồi thiền định trên mỏm đá, ông ngạc nhiên trước một cảm giác thanh bình kỳ lạ trong môi trường tăm tối và ẩm thấp. Những “Chú heo rừng” dường như vẫn duy trì sức khỏe tốt không ngờ, trong trạng thái tinh thần ổn định và bình tĩnh đáng ngạc nhiên.

Tất cả là nhờ huấn luyện viên, đồng thời là một nhà tu hành Ekapol Chanthawong, người đã dành hơn 10 năm tu tập thiền định trong một ngôi chùa Phật giáo khi còn nhỏ tuổi. Chanthawong mồ côi cha mẹ năm mới lên 10 và là người sống sót duy nhất trong gia đình sau một trận đại dịch giết gần hết người dân làng anh.

Huấn luyện viên Ekkapol Chantawong là một nhà tu hành Ekapol Chanthawong đã dạy

các học trò ngồi thiền để bảo tồn năng lượng và giúp duy trì sự sống. (Ảnh: Pinterest)

Năm 20 tuổi, Chanthawong rời chùa để chăm sóc người bà ốm yếu và trở thành huấn luyện viên của đội bóng “Heo rừng” tại trường Mae Sai Prasitsart ở tỉnh Chiang Rai.

Những năm tháng thực hành Đạo Phật đã giúp Chanthawong bình tĩnh đối mặt trước những hoàn cảnh hiểm nguy và là phao cứu sinh theo đúng nghĩa đen của 12 cậu bé.

Để giữ các chàng trai nhỏ bé ấy bình tĩnh, kỷ luật trong một môi trường hang động tăm tối, Chanthawong đã dạy các học trò ngồi thiền để bảo tồn năng lượng và giúp duy trì sự sống cho các bé trong điều kiện thực phẩm cạn kiệt và nguồn ôxy trong khu vực họ bị mắc kẹt đang giảm xuống mức báo động.

Nhóm giải cứu cho biết, mức oxy giảm xuống chỉ còn 15% so với mức trung bình là 21,6% lượng oxy trong không khí. 15% được coi là mức tối thiểu để duy trì sự sống. Thực tế, mức oxy trong hang rất thấp là một trong những lý do khiến nhóm giải cứu buộc phải chọn phương án nhanh chóng đưa 13 người ra khỏi hang dù rất nguy hiểm..

Thiền định đã làm chậm quá trình hô hấp, giảm nhu cầu lượng oxy đến 40% và giúp tiết giảm tiêu thụ năng lượng một cách đáng kể. Điều này đã khiến các bé trai sống sót qua gần 10 ngày không có đủ thức ăn. Để không bị chết khát hay nhiễm bệnh từ nguồn nước bùn trong hang, Chanthawong cũng hướng dẫn các học trò cách hứng nước uống nhỏ giọt từ vách hang.

Ngoài ra, các cậu bé đã “cảm nhận được tình yêu thương và chăm sóc” từ người huấn luyện viên của họ, nhờ đó mà 12 cậu bé đã chế ngự được sự lo âu, sợ hãi, kích động thường khiến cơ thể buộc phải thở nhanh và dẫn tới tiêu hao nhiều năng lượng cũng như trở nên rối loạn tâm trí.

 

“Không một đứa trẻ nào khóc lóc hay phàn nàn gì cả. Thật đáng kinh ngạc!”.(Ảnh: THAI NAVY SEALS)

Từ trong hang, Chanthawong đã gửi một thông điệp ra thế giới bên ngoài cảm ơn vì những nỗ lực cứu hộ và gửi lời xin lỗi tới những bậc cha mẹ của 12 cầu thủ nhí. Nhưng không ai oán trách Chanthawong cả, vì nếu không có anh, rất có thể những cầu thủ yêu quý của anh đã không còn sống sót cho tới ngày nhóm thợ lặn Anh tìm thấy.

Oma Reygadas, người đã từng phải trải qua 69 ngày dưới lòng đất trong vụ sập hầm mỏ tại Chile năm 2011 cho biết, Đức tin và Cầu nguyện đã trở nên vô cùng quan trọng đối với 33 con người kiệt quệ dưới lòng đất khi ấy. Oma Reygadas đã theo sát nhóm giải cứu những chú “Heo rừng” và khâm phục ý chí của 13 em trẻ Thái Lan này.

Trả lời phóng viên tờ Timesofindia, Oma Reygadas cho biết: “Cũng có những thời điểm chúng tôi sợ hãi. Thậm chí những người đàn ông trưởng thành dày dặn kinh nghiệm với cuộc sống như chúng tôi đây cũng đã phải bật khóc. Nhưng bọn trẻ thì không”.

Một trong các bà mẹ của nhóm “Heo rừng” đã chia sẻ với Associated Press rằng, cô không nghi ngờ gì về sự hiện diện của Phật pháp mà Ekapol đã thấm nhuần và truyền ảnh hưởng đến tâm trạng của đội bóng: “Không một đứa trẻ nào khóc lóc hay phàn nàn gì cả. Thật đáng kinh ngạc!”.

Sứ mệnh bất khả thi

Có thể nói vụ giải cứu đội bóng 12 cầu thủ nhí cùng huấn luyện viên tại Tham Luang Nang Non tính tới thời điểm này được coi là vụ giải cứu nguy hiểm nhất trên thế giới. Tất cả các phương án lựa chọn khả thi để giải cứu các cậu bé đều được xem xét.

Trong đó chỉ huy trưởng Đô đốc Hải quân Arpakorn Yookongkaew đã từng lựa chọn phương án hoãn đưa các cầu thủ nhí ra khỏi hang vì mặc dù mực nước lũ đã giảm, nhưng việc để 13 người trẻ buộc phải lặn trong dòng nước xoáy cũng như phải vượt qua quãng đường hiểm trở, phức tạp chứa đầy những thách thức kỹ thuật và rủi ro đáng kể cần xem xét.

Lực lượng đặc nhiệm SEAL của Hải quân Thái Lan đã được triển khai trong cuộc cứu hộ. (Ảnh: 9News)

     Cái chết bi thảm của một trong những người của toán giải cứu, cựu đặc nhiệm Hải quân SEAL Thái Lan, Saman Gunan, người vận chuyển và đặt các bình oxy vào từng chặng đường hầm trong hang động đã bất tỉnh trên đường trở ra cửa hang và qua đời, đã chứng tỏ sự nguy hiểm của chiến dịch giải cứu.

Sứ mệnh bất khả thi này đã huy động tới 90 thợ lặn kỳ cựu trong đó có 50 thợ lặn đến từ 6 quốc gia nhằm giải cứu các cậu bé thoát khỏi mạng lưới đường hầm ngột ngạt, ngập nước và một số nơi hẹp đến mức chỉ có thể lách người qua.

Tuy nhiên lực lượng giải cứu Thái Lan cùng với sự trợ giúp của Anh, Úc, Pháp… trong đó riêng Hoa Kỳ đã cử một đội ngũ tinh nhuệ gồm 17 chuyên gia tìm kiếm và cứu nạn thuộc lực lượng Không quân, đã giải cứu thành công 13 người bị mắc kẹt 18 ngày trong hang sâu.

“Chúng tôi không chắc liệu đây có phải là PHÉP LẠ hay không. Tất cả 13 chú Heo rừng giờ đã ra khỏi hang. Tất cả đều an toàn”- Hải quân SEAL Thái Lan, đơn vị dẫn đầu vụ giải cứu đã viết trên Facebook của họ như vậy.. Họ cũng xác nhận một chuyên gia y tế và nhóm thợ lặn thuộc Hải quân SEAL trong top cuối cùng tham gia vào nhiệm vụ giải cứu cũng đã rời khỏi hang một cách an toàn.

Tổng thống Trump chúc mừng thành công của đội đặc nhiệm Hải quân SEAL Thái Lan và tất cả nhóm cứu hộ. Trong nhiệm vụ này, Hoa Kỳ đã gửi 17 chuyên gia tinh nhuệ tìm kiếm và cứu nạn đến trợ giúp

Tổng thống Mỹ Donald Trump đã ca ngợi vụ giải cứu trên Twitter: “Thay mặt Hoa Kỳ, tôi xin chúc mừng đội đặc nhiệm Hải quân SEAL Thái Lan và tất cả nhóm đã giải cứu thành công 12 chàng trai và huấn luyện viên của họ từ hang sâu nguy hiểm ở Thái Lan”.

Rất nhiều chuyên gia, lực lượng, cảnh sát, phóng viên trên thế giới tập trung về Chiang Ria. Không chỉ người dân Thái Lan mà cả thế giới dõi theo từng diễn biến trong suốt hành trình giải cứu từng thành viên đội bóng và nhiều người đã tin vào Phép màu nhiệm của Phật pháp.

                                                     ************************

2 bài đọc thêm (cùng chủ đề):

 

Chân dung bác sĩ Úc, người cuối cùng rời khỏi hang Tham Luang

để cứu đội bóng nhí Thái Lan (Theo VOV)

       Trong lúc cả thế giới đang mừng rơi nước mắt khi nhóm cầu thủ và HLV đội bóng Lợn Rừng của Thái Lan được giải cứu an toàn khỏi hang Tham Luang, thì bác sĩ người Australia Richard Harris vẫn cùng 3 thành viên biệt đội SEAL vẫn ở trong hang. Họ ra ngoài vài tiếng sau đó và là những người cuối cùng rời khỏi hang để đảm bảo cuộc giải cứu kết thúc một cách trọn vẹn.

Richard Harris, 53 tuổi, là một bác sĩ gây mê nhưng cũng đồng thời là người ham mê khám phá. Ông đã có 30 năm kinh nghiệm lặn. Trong vụ giải cứu thành viên đội bóng đá nhí Thái Lan lần này, ông được đánh giá là người có vai trò chủ chốt.

Bác sĩ Richard Harris là người cuối cùng trong đội cứu hộ ra khỏi hang

sau khi chiến dịch giải cứu đội bóng Thái Lan hôm qua thành công trọn vẹn.

Ông chính là người đã đảo ngược kế hoạch, thay vì đưa các em có sức khỏe tốt, ông đã quyết định đưa các em có sức khỏe yếu hơn ra ngoài trước trong đợt giải cứu đầu tiên. Và trong đợt giải cứu cuối, ông cũng là người ra ngoài sau cùng chỉ để đảm bảo rằng không chỉ các em nhỏ mà tất cả các thành viên của đội giải cứu đều an toàn.

Trước lời kêu gọi giúp đỡ của chính quyền Thái Lan, bác sĩ Richard Harris đã bỏ kỳ nghỉ hè cùng gia đình để tới miền Bắc Thái Lan, lặn 4 km trong làn nước lạnh, tối và xuyên qua các khe hẹp của hang để đến được với các em nhỏ. Ông đã ở trong hang 3 ngày để kiểm tra sức khỏe trước khi quyết định đưa các em vào hành trình quay trở lại đầy hiểm nguy.

Kinh nghiệm, kiến thức dày dặn về y khoa và bơi lặn trong suốt 30 năm qua được bác sĩ Richard Harris sử dụng để đánh giá thể lực của các em nhỏ trước khi quyết định chọn từng em cho mỗi đợt giải cứu.

Richard Harris cũng là một trong 19 thợ lặn đã giúp 5 thành viên cuối cùng của đội bóng ra khỏi hang Tham Luang vào tối 10/7 trong nhiệm vụ giải cứu vô cùng hiểm nguy mà Thái Lan triển khai trong những ngày qua.

Bác sĩ Richard Harris là thành viên của nhóm 20 người Australia tham gia giải cứu 13 thành viên đội bóng Lợn Rừng. Đội cứu hộ Australia còn có 2 thợ lặn thuộc lực lượng cảnh sát Australia cùng các nhân viên khác thuộc lực lượng không quân, nhóm giải cứu các khủng hoảng thuộc Bộ Ngoại giao và Thương mại.

Ngoại trưởng Australia Julie Bishop khẳng định, những người Australia tham gia vụ giải cứu này đều xứng đáng được công nhận vì những đóng góp của họ. Bà Bishop nhấn mạnh: “Đây là kết quả tuyệt vời mà nhóm đã nỗ lực mang lại. Bác sĩ Harris có vai trò rất quan trọng và tôi hy vọng rằng chúng tôi sẽ có dịp để nói lời cảm ơn tới nhóm giải cứu Australia khi họ trở về nước”.

Ngoại trưởng Julie Bishop cũng cho biết, bác sĩ Richard Harris “được quốc tế công nhận là chuyên gia hàng đầu trong giải cứu hang động”. Ông cũng là gương mặt quen thuộc đối với Bộ Ngoại giao và Thương mại Australia khi là thành viên của Nhóm hỗ trợ y tế của Bộ, tham gia các chương trình viện trợ để giúp đỡ các nước đang phát triển.

Ngày 11/7/2018, trên các trang mạng xã hội, hàng trăm người Australia đã đề nghị trao tặng bác sĩ Richard Harris danh hiệu “Người Australia của năm” vì những đóng góp vô cùng quan trọng của ông trong đợt giải cứu lần này.

Trên Twitter, một người viết: “Nếu một ai xứng đáng được nhận danh hiệu “Người Australia của năm” thì bác sĩ Harris chính là người đó khi ông đã thể hiện đúng tinh thần của đất nước này”.

“Không có ngôn từ nào có thể diễn ra tả nổi niềm tự hào của tôi đối với người đàn ông đã làm cho tôi cảm thấy hãnh diện mình là người Australia”, một người khác lại viết.

“Trong một thế giới mà đôi lúc người nào đó được vinh danh vì những lý do vô cùng lớn lao thì tôi chắc chắn rằng đây chính là lúc mà chúng ta ghi nhận những đóng góp của người anh hùng thật sự, Richard Harris”, dòng Tweet ca ngợi bác sĩ Harris.

Đây không phải là lần đầu tiên bác sĩ Richard Harris là người đóng vai trò quan trọng trong một chiến dịch giải cứu.. Ông đã từng tham gia vào một vụ giải cứu vô cùng khó khăn, thậm chí đe dọa đến tính mạng vào năm 2011 để cứu bạn gái của mình, cũng là một thợ lặn Agnes Milowkak thoát khỏi hiểm nguy. Trong lúc vào thám hiểm tại hang Tank, gần núi Gambier, ở Nam Australia, Agnes Milowka đã bị hết dưỡng khí. Khi đó, bác sĩ Richard Harris đã phải gỡ bỏ mặt nạ của mình để nhường cho bạn gái.

Đây chỉ là một trong nhiều cuộc giải cứu mà bác sĩ Harris đã thực hiện trong nhiều năm qua cho thấy ông là một trong những người thợ lặn đi đầu trong giải cứu trong hang động. Vì có nhiều kinh nghiệm và kỹ năng quý báu nên ông được các thợ lặn Anh, là những người dẫn đầu trong vụ giải cứu lần này lựa chọn để tham gia vụ giải cứu các cầu thủ nhí Thái Lan.

Andrew Pearce, Giám đốc trung tâm y tế MedSTAR, nơi bác sĩ Richard Harris làm việc nói với báo chí Thái Lan rằng, Harris “là một nhân cách tuyệt vời”, ông “luôn nghĩ đến người khác. Ông là một người vô cùng cẩn thận. Ông rất ít nói nhưng lại là người mà có thể cho đi tất cả”.

Còn chỉ huy chiến dịch cứu hộ tại Thái Lan ông Narongsak Osottanakorn khi trả lời phỏng vấn kênh truyền hình 9 News của Australia cũng đã đánh giá cao đóng góp của bác sĩ Harris khi khẳng định, bác sĩ “đã giúp đỡ rất nhiều và không chỉ là rất tốt mà là tốt nhất”.

        Tuy nhiên, niềm vui khi hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ kéo dài chẳng được bao lâu khi sáng 11/7/2018, trung tâm y tế MedSTAR thông báo tin buồn, bố của bác sĩ Harris đã qua đời chỉ ít phút sau khi toàn bộ đội bóng và HLV được giải cứu. Bác sĩ Richard Harris sẽ quay trở về nhà sớm nhất để ở bên cạnh gia đình trong giai đoạn khó khăn này.

                                                              @@@@@@@@@@@@@

 

TINH THẦN TỰ NGUYỆN CỨU CÁC “CHÚ HEO RỪNG (Nhà báo Ngô Nhân Dụng)

 

Một yếu tố giúp cuộc giải cứu các cầu thủ tí hon thành công là các việc làm tự nguyện của các công dân Thái Lan và nhiều nước khác, tinh thần tự nguyện chỉ phát triển trong các xã hội tự do.

         Trong 24 giờ sau khi được tin các trẻ em mất tích, đơn vị Người Nhái (Navy SEAL) thuộc quân đội Thái Lan đã có mặt, nhưng họ lúng túng vì chỉ quen “hành quân” trong sông hồ, biển vùng nước ấm. Họ chưa bao giờ, với những dụng cụ cồng kềnh, chui vào các đường hang ngập nước, nhiều nơi chật hẹp nước tuôn như thác đổ, và chung quanh tối mù, đưa bàn tay ra phía trước cũng không thấy. Bình thường, các người nhái nếu gặp khó khăn có thể quyết định ngoi lên trên mặt nước để điều chỉnh, nhưng trong các đường ngầm ngoắt ngoéo chung quanh toàn đá sắc cạnh, họ không thể làm như vậy được.

Người đầu tiên giúp các người nhái chuyên nghiệp thích ứng với hoàn cảnh mới là một người tình nguyện, giám đốc các chi nhánh của hãng xe hơi Mỹ General Motors ở vùng này. Ông Ruengrit Changkwanyuen đã nghe lời kêu gọi trên ti vi của một nữ ca sĩ và diễn viên điện ảnh ở Bangkok, cô Narinthorn Na Bangchang. Cô ca sĩ và ông Ruengrit bay tới vùng hang động, hai ngày sau khi các trẻ em mất tích. Ông Ruengrit vốn là một chuyên viên tin học nhưng cũng chơi môn thể thao thợ lặn, đã đề nghị sửa lại các ống dưỡng khí của toán người nhái cho đỡ cồng kềnh. Và ông đưa các người nhái đến một hồ bơi ở một khu nghỉ hè gần đó để tập lặn bơi trong hang động chật hẹp.

Tinh thần tự nguyện được nuôi dưỡng trong xã hội Thái Lan không biết từ bao giờ. Cô Narinthorn kêu gọi trên ti vi xin mọi người gửi cho các mặt nạ và bình dưỡng khí cho thợ lặn. Cô xin 200 bình dưỡng khí và ống nối, nhưng đã nhận được hơn gấp đôi con số đó. Nhiều người đã tình nguyện chuyên chở những món đồ cứu trợ từ Bangkok tới làng Mae Sai và cửa động Tham Luang thuộc vùng Ba Biên Giới, xa cả ngàn cây số.

Việc tổ chức cuộc giải cứu không thể thành công nhanh chóng, trước khi các em bé bị chết vì đói và vì thiếu dưỡng khí, nếu chỉ có quân đội Thái Lan phụ trách.

Các người nhái nước ngoài tình nguyện đến giúp giải cứu các cháu

       Hơn 10,000 người đã tham dự, trong đó có 2,000 quân nhân với 150 người nhái, hơn 50 thợ lặn tình nguyện, và hàng ngàn công dân Thái tới giúp làm tất cả những việc như nấu cơm (5,000 phần ăn mỗi ngày), đến việc bơm không khí vô bình. Toán quân nhân từ Mỹ bay tới đã mang theo các dụng cụ cấp cứu, giúp việc chuyên chở và thông tin, nhưng các công việc hàng ngày đều do người Thái tình nguyện đảm đương. Ông Nitikarn Binkasun, một chuyên viên cấp cứu từ Bangkok bay đến, đã làm việc ngày đêm để bơm dưỡng khí vô bình, với 500 bình được đặt trong hang động, và luôn luôn có 200 bình chờ được bơm hơi từ những thùng dưỡng khí xếp ngoài cửa động.

Người tình nguyện các nước khác cũng bay qua Thái Lan, từ Phần Lan, Anh quốc, Trung Quốc, Australia, Bỉ, và Mỹ.

Ông Reymenants, người Bỉ, đã cùng những người Anh tình nguyện, cùng các người nhái Thái lặn vào con đường hầm ngập nước để tìm đám trẻ. Họ mò mẫm, vì trong hang tối om, có lúc ông Reymenants chui lầm vô một đường hầm không nhúc nhích được, phải nhờ người kéo chân lôi ra. Những người này đã vẽ một sơ đồ và đặt một đường dây thừng cho người đi sau tiếp tục.

Sơ đồ hang động nơi 13 người bị mắc kẹt cách cửa hang hơn 4km

        Nhờ lần theo sợi dây đó mà hai thợ lăn người Anh Quốc đã tiến xa hơn, chính họ cũng vừa tiến tới vừa đặt thêm dây dẫn đường, cho tới khi họ ngoi lên được trên mặt nước, và nhìn thấy một đám trẻ em trong cái hang hẹp hơn một hành lang khách sạn, trong ánh sáng mờ mờ của những ngọn đèn họ đeo trên mũ và mặt nạ. Lúc đó đã là 10 ngày sau khi các em mất tích. Ông Stanton, 57 tuổi, là một lính cứu hỏa ở ở Coventry, ông Volanthen, 47 tuổi, là chuyên viên tin học ở Bristol, Anh Quốc. Họ và một “thợ lặn” thứ ba, Robert Harper, rời London ba ngày sau khi đám cầu thủ mất tích.

Sau khi đã đào 100 lỗ trên núi để thử tìm cách cứu các em ra ngoài, người ta phải bỏ kế hoạch đó vì không biết chắc cái hang nằm ở chỗ nào bên dưới. Dù có đục được một cái ống xuống đến nơi, cũng còn mối lo nước trong hang động sẽ dâng lên làm các em chết đuối trước khi được đưa ra. Những thợ lặn tình nguyện Thái Lan và ngoại quốc đã lập ra kế hoạch giải cứu bằng cách đưa từng em ra một, với 9 trạm cấp cứu ở những nơi không bị ngập. Dọc theo đường dây đã được đặt trong hang, cứ 25 mét lại có đèn và bình dưỡng khí.

Có người tình nguyện đã hy sinh mạng sống khi đi đặt các bình dưỡng khí trong bóng tối đường hầm ngập nước. Ông Saman Gunan, 38 tuổi, một người nhái giải ngũ, hiện đang làm việc ở phi trường Bangkok, đã tự xin tham dự công cuộc giải cứu. Ông và một người bạn tình nguyện khác bị lạc trong hang động tối mò. Mọi người nóng lòng chờ đợi họ, cho đến khi người bạn ngoi lên, báo tin Saman đã chết vì bình dưỡng khí cạn. Nước Thái Lan thêm một anh hùng nêu gương sáng cho các thế hệ mai sau.

 

 Tham Luang là một quần thể hang động nổi tiếng ở Thái Lan trải dài 10 km. Khu vực này gồm nhiều hang động với chiều cao và độ sâu khác nhau. Nhóm 13 người bị nạn được cho là đang chờ được giải cứu                ở khu vực "Bãi biển Pattaya"   (Đồ họa: Bangkok Post).

Download