Tánh Không – Cửa ngõ của trí tuệ giải thoát

Nhiều người lầm tưởng Tánh Không trong Phật giáo đồng nghĩa với “hư vô”. Thực ra, Tánh Không không phải là sự trống rỗng phủ nhận tất cả, mà là chân lý sâu xa: mọi hiện tượng đều không có bản chất cố hữu, chúng tồn tại nhờ vào duyên khởi.

Khi thấu hiểu Tánh Không, ta mở ra một cánh cửa lớn:

  • Buông bỏ sự chấp thủ vào cái “tôi” và “của tôi”.

  • Nhìn thấy mọi khổ đau chỉ là hệ quả của vô minh và dính mắc.

  • Từ đó, tâm được tự do, trí tuệ sáng suốt hiển lộ, an lạc và giác ngộ trở thành điều có thể đạt được.

Tánh Không không làm ta mất đi thế giới này, mà giúp ta thấy thế giới đúng như nó là – vô thường, vô ngã, nhưng đầy cơ hội để sống tự tại, nhẹ nhàng.